Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Hoạ lại Nó

Hoạ lại Nó
bao mươi năm ngủ trong u tối
kể từ dạo cha vội đi xa
mẹ ôm bầu lòng bấy thiết tha 
bao cay đắng dặt dằn mẹ trẻ
bao mươi năm buồn sầu muôn lẻ
muốn ngủ quên sầu héo ngày qua
biển căm hờn sóng tỏa tung xa
mây úa cuốn tình cha xa mất
ngoại âm thầm khuya đêm tiếng cất
giọng ru em nghẹn uất dổ dề
nổi buồn ray nổi buồn sông bể
nó ngủ say tựa thể quên đời
giọt nước mắt thay lời than thở
tuổi ngây khờ vận chở cô liêu
muốn say giấc ngủ nắng vàng chiều
nghe gió thảm vang cầu mẹ góa
nó úp mặt lên trăng trắng tỏa
thỏi đời sao vạn ngỏ âu lo
bóng quân thù sạch cuộc chiến đó
nhưng vẫn còn sầu nọ tận tim
em hỏi nó giấc ngủ mộng êm
nó trả lại vần thơ lưu luyến
nhớ em nhiều trái tim kiều diễm
in bóng nàng thấm liệm không phai
nhớ em yêu dáng dấp trang đài
lộng lẩy nhé mày ngài sắc sảo
nhớ em như biển tình cuộn bảo
lòng nó như dạo nhớ cha xưa
tâm sự nó em đến sẽ chia
nó cảm động nổi niềm khó tả
lòng lâng lâng lạc vào cỏi lạ
cảnh trời mây nước biếc chen hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét