Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017

Ôn lại họa thơ

Ôn lại họa thơ
-
Quang Minh Trần
-
tần ngần xem kết giao vòng
tên em vẫn đấy blog nầy vẫn y
thảo trang dạo gót mê si
say thơ say cả trà mi bóng hồng
-
gửi tình thương mến trong lòng
lên trăng trắng xóa mặt sông phẳng phờ
tìm ai hương ngọc trong mơ
mượn tình hoa bướm họa thơ ẩn tình
-
gắng công nhặt giọt sương in
long lanh muôn ánh gợi hình người thương
câu thơ đượm nét tơ vương
mơ về xum hợp má hường nhân duyên
-
tim hồng in bóng nàng tiên
nhớ nhau giấc điệp thuyền quyên cận kề
nhở là một cõi đam mê
khách trần lạc bước đường về thiên thai
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
lời thơ chan chứa ân tình
như làn gió mát đưa bình minh lên
-
Quang Minh Trần
-
nắng vàng lóng lánh sương mềm
tợ hình mỹ nữ diệu hiền trong tim
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
hình còn vương đọng trong tim
hay là phai nhạt theo thời gian trôi
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
anh chỉ nhớ thôi ,nhớ tình đầu
nhớ ngày xưa ấy nhớ không thôi
nhớ sao ngốc thế tình non nớt
chỉ dám yêu thôi ,dám ngỏ lời?
-
để giờ hai đứa lại hai nơi
lòng anh lại thấy nhớ nhung nhiều
nhớ từng ánh mắt ngày xưa ấy
nhớ nụ cười duyên, liếc mắt cau
-
Quang Minh Trần
-
em hãy quên những gì cần quên nhé
những đêm buồn khe khẻ tiếng yêu thương
em hãy quên nổi nhớ vút đêm trường
cơn mưa hạ du dương bong bóng nổi
-
hãy quên đi cành phượng hồng vô tội
mà chúng mình nông nổi ép trang thơ
dòng mực xanh lưu bút áo trinh mơ
giờ còn đấy phai mờ trong năm tháng
-
em cứ quên hạ tàn chìm dĩ vảng
mái trường xưa bảng lảng bóng ngày qua
bước vân du giây phút ngã chiều tà
tay nắm chặt ngõ hồn về vô tận
-
Quang Minh Trần
-
cái thời áo trắng qua rồi
bây giờ người đã xa rời trong tôi
biết bao kỹ niệm với nhau
bốn năm gần gủi bay vào hư vô
-
người dưng tim khổ điên rồ
giải niềm tâm sự điểm tô sự tình
đơn phương rào rạt bóng hình
một ngày không gặp tim mình xót đau
-
người dưng ư khổ làm sao
muốn buông bỏ đấy lại dào dạt mong
thoáng chìm hư ảo cõi lòng
một màu trắng xóa bềnh bồng biển xa
-
đêm về than oán trăng tà
hồ in bóng nguyệt người ta diệu dời
cái thời áo trắng mù khơi
người đi tình cũng phiêu rời bóng câu
-
đông tàn xuân đến héo sầu
nổi xưa ngày ấy qua rồi còn chi
còn chăng nổi nhớ mê si
thương thương vương vấn những gì đã qua
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
cảm ơn người đã hiểu thấu lòng tôi
bao nhung nhớ của một thời khờ dại
đã qua đi khi thời gian khép lại
để trong lòng bao khoảng trống đơn côi
-
giờ đã xa ,xa mãi tận phương trời
nhưng nỗi nhớ vẫn còn trong tâm trí
cứ mỗi chiều khi hoàng hôn chợt đến
lòng lại buồn sao cứ nhơ người xưa
-
Quang Minh Trần
-
ra đi em nhớ chiều đông
tiển em có mẹ gia phong đủ đầy
nhìn em tuổi dại thơ ngây
đặt chân xứ lạ khôn chầy nhớ thương
-
đông xưa tách dậm muôn trường
nay giờ thỏ lặn thiều dương mấy trào
thoảng qua hơn mấy thu sầu
em đi ngày ấy vườn trầu chớm xanh
-
em về vật đổi thật nhanh
nhà uyên thay lá vườn chanh điêu tàn
khu vườn tan nát phế hoang
còn chăng bóng mẹ còng mang tuổi già
-
nhớ con mẹ điếm đông qua
nhặt xuân mái tóc bạc màu thời gian
em đi xứ lạ cưu mang
mong tìm cách sống giàu sang cuộc đời
-
mặc cho giỏ thảm mưa rơi
đớn đau cay đắng thay lời nhớ nhung
em đi cõi lạ muôn trùng
chốn quê có kẻ vô cùng ngống trông
-
Quang Minh Trần Nguyen Kieuoanh
-
dòng thơ nép bóng trăng đêm
sao lòng muốn nói ngại hiềm lòng ai
sông sâu biển rộng chẳng rày
núi cao cách trở nhớ ngày trông đêm
-
vườn cà hoa tím buồn thêm
tầm xuân xanh biếc u phiền xa xâm
thương người chủ ở cái tâm
đoan trang ôn hậu tri âm cuộc đời
-
mơ màng sóng biển bềnh bồng
trông thuyền em lại mòn mong đợi chờ
chiều đông u uẩn thẩn thờ
dỏi tầm con mắt ngẩn ngờ trong tin
-
Quang Minh Trần Nguyen Kieuoanh
-
dòng thơ nép bóng trăng đêm
sao lòng muốn nói ngại hiềm lòng ai
sông sâu biển rộng chẳng rày
núi cao cách trở nhớ ngày trông đêm
-
vườn cà hoa tím buồn thêm
tầm xuân xanh biếc u phiền xa xâm
thương người chủ ở cái tâm
đoan trang ôn hậu tri âm cuộc đời
-
Quang Minh Trần
-
chiều đông chuyển gió lạnh lòng
mưa đông nặng hạt bềnh bồng bóng trôi
từ ngày hai đứa chia phôi
nhìn đâu cũng thấy nổi sầu giăng giăng
.
lệ buồn thấm ướt gối chăng
đêm đông trở gió ngở rằng hình em
hoa quỳnh chỉ nở nửa đêm
gừng cay chỉ biết trong tim nghẹn ngào
.
nhớ câu muối mặn sóng trào
trăng soi đôi bóng hôm nào còn đây
gió đông lồng tóc mây bay
lồng len khuy áo trăng lay má hồng
.
em là biển cả mênh mông
anh như cánh bướm lượn vòng bên hoa
người đi đi mãi mãi xa
chiều đông nắng nhạt riêng ta nhặt sầu
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
chỉ muốn mượn thơ trải nỗi niềm
vui cùng bạn hữu dẫu gần xa
sẻ chia tâm trạng cùng tri kỷ
trút bầu tâm sự bạn tâm giao
-
Quang Minh Trần
-
hòa thơ đối ẩm bạn hiền
mượn trang tình sử thơ liền mới hay
sẽ chia tâm trang men cay
rượu nồng chưa niếm lại say má hồng
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
thơ chàng lãng đãng dã men say
Vắng thiếp chiều nay thở ngắn dài
tháng sáu mưa rầm sao chẳng thấm
chiều về hạ lạt lệ buông rơi
-
Quang Minh Trần
-
trong thơ như có bóng hình
men cay như có cái tình của men
tiết thu tháng sáu nhở quen
lân la hạt nhớ kéo chen đông sầu
-
tinh ta tợ thể mưa ngâu
tình vương ngấn lệ hạt châu liểu hờn
vương vương in khúc cô đơn
vở tan giọt mộng tợ đờn đứt dây
-
Nguyễn Kiều Oanh
-
đàn đứt dây còn khi nối lại
duyên lỡ rồi hỏi tại ai đây
tình si ngày ấy vội phai
cho ai nhỏ lệ khi hoàng hôn buông
-
Quang Minh Trần
-
cảm rằng hoa ngọc mắt nhung
thương vì mái tóc xỏa bung hương ngàn
gian nan cách trở đò ngang
bên em bến đổ tình càng thiết tha
.
đông về gợi nhớ nàng hoa
tóc mây phơ phất nước da trắng ngần
cánh môi đượm vị hôn tân
má đào mịn mát mỹ nhân há bằng
.
giọt thương giọt nhớ sở tần
giọt yêu giọt mến ngút ngần tim rai
sông sâu bờ bến rẻ hai
bên đây thương nhớ bên ai bẻ bàng
.
từ ngày nàng bước xuống thoàng
làm dâu xứ lạ đoạn tràng cho ai
xa nhau đau xót đắng cay
giọt sầu giọt thảm giọt dài giọt thương
.
chiều đông gió chướng bủa vương
mây bay tím ngắt như nhường cảm thông
cánh chuồng bay tít chiều đông
mưa day day dẳng như không muốn tàn
.
hạt mưa len lỏi tim gan
hạt dưng mắt biếc hạy chan tim sầu
mấy ai hiểu thấu lòng đâu
sông sâu đo được tâm hầu khôn đương
.
nhặt buồn kết giọt tang thương
giang đầu bến lạ đơn phương ngậm hờn
giọt hờn giọt đắng cô đơn
chỉ đành ngậm chặt cung đờn lổi dây
.
đông nay tê tái tim nầy
mong ai xứ lạ xum vầy duyên ưa
ai thì kẻ đón người đưa
còn ta lặng lẻ ngậm ngùi nhớ ai
-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét