Thứ Năm, 14 tháng 12, 2017

Đông nhớ

Đông nhớ
em như hoa nắng vàng mơi
long lanh ánh mắt môi cười hửu duyên
tan trường sóng bước tay mềm
sắc hoa rực rở hương chuyền lối đi
chiều đông thoang thoảng mê ly
cũng là ngây ngất nét si dáng hồng
yêu nhau đông ấm cõi lòng
thương nhau quyến luyến như không muốn rời
tóc em phất mát làn hơi
ngây thơ đượm nét khôn lời mến yêu
ngõ đông hờ hửng thu chiều
chung tay thơ vịnh câu kiều ngâm nga
tưởng rằng bướm mãi bên hoa
ai ngờ tình lỡ hai ta xa rời
mấy ai đoán được thói đời
thuyền tình xa bến tim thời thương đau
đêm đông cánh võng lao chao
trở trăn vóc liểu nghẹn ngào sắc hoa
giờ em bên cạnh người ta
biết chăng ai oán xót xa tâm nầy
sầu bi giọt lệ vắn dài
đông sầu chia cách láng lai hai hàng
vần thơ vương vấn đài trang
hai đầu nổi nhớ mơ màng gió đông
từ ngày em bước sang sông
làm dâu xứ lạ mặn nồng với ai
là bao ngày tháng đắng cay
trái sâu anh giữ tim chai vì nàng
còn đâu duyên lứa đá vàng
còn đâu lối nhỏ chung đàng tay nhau
bờ sông ngồi tựa ngắm sao
trao lời hương ái vàng thau chung tình
nay anh cánh nhạn linh đinh
cô đơn một cõi chập chình tới lui
giọt sầu đông nhớ bùi ngùi
mà thương thương mấy ngược xuôi một mình
nhớ ai mơ tưởng bóng hình
thấy lai cành trúc vọng tình giai nhân
trách ai quên vội tình thân
làm dâu xứ lạ xa dần quê hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét