Thứ Năm, 10 tháng 4, 2014

Bâng khuâng

Bâng khuâng

muốn viết tình anh gửi đến em
ngại ngần cắn bút trước ngọn đèn
bâng khâng anh thả hồn vô vọng
mơ vọng em tôi anh khóc đêm

ánh trăng vàng vọt chiếu trước thiềm
bên tai xào xạt ngở em về
chợt bừng tỉnh giấc sầu tê tái
em ơi nổi nhở biến si mê

em có chuyện buồn sao chẳng tỏ
bên anh và có bạn cùng lo
tự nhiên cấm vận mình trơ trịu
buồn vơi hay nhỏ lệ ai cho

fb nầy lần nữa ghi lại đó
anh nhớ em nhiều tợ con đò
dong ruổi sông dài mơ bến mộng
bến mộng còn đâu nát tình đò

Nhiều khi nghĩ thấy cuộc đời mông
Thèm cho nhau cơn khát lời yêu.
Mà dường như , người tít chân đèo
Sao thấu nổi lòng em nông nổi

. lời thơ em sao nghe vòi vọi
khiến lòng anh hấp hối tình nàng
nếu một mai nàng lở đò sang
là cả trời tang anh rồi đó

anh muốn làm anh chàng gió
lộng đến bên em ủ ấm tình nồng
hiện giờ trời chuyển tiết sang đông
anh muốn biến chăn bông em đắp

khoảng trống thơ còn đang khỏa lắp
khỏa tình anh xiết chặt tay nhau
mắt em yêu vụt sáng muôn màu
đời tươi đẹp trời cao mở rộng

1 nhận xét:

  1. âng khuâng cơn sóng vô hình
    vổ vào tim thắt biển tình mông mênh
    nhớ nàng thầm gọi riêng tên
    suy tư làn khói quện lên bóng nàng

    có không một nửa trăng tàn
    giọt sương chớm đọng hương ngàn quỳnh hoa
    đã bao tân khổ lòng ta
    người dưng vương lấy xót xa đáy lòng

    hương xuân ngào ngạt nắng hồng
    mình mơ thánh nữ rót dòng lương duyên
    vần thơ trút cạn ưu phiền
    biết đâu có biết chim liền cánh chăng

    Trả lờiXóa