Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

hạ trắng tim tôi (tiếp )

hạ trắng tim tôi (tiếp )

tôi dừng chân bên kia bờ suối vắng
đêm hạ tàn trặng lăng đáy sông hờn
nổi buồn dâng xé lòng tôi đau đớn
xót thương ai môt nắng dãi dầu sương 

thân liểu yếu giữa dòng đời xuôi ngược
nơi xứ xa thầm bước những đêm hoang
thuyền chênh chong cập bến mộng chiều tàn
tim trăn trở khôn ngưng dòng lệ nóng

tôi thẩm nguyện cầu nàng tiên cõi mộng
vửng tay chèo trước ngọn sóng biển đời
làn nắng nhạt chơ vơ hãy ai ơi
xin chớ khóc vì đời còn tất cả

bao vất vả là nhân gieo tốt quả
chữ hiếu trung cao cả lắm nhen em
xứ người ai thao thức với trăng đêm
run vai nhỏ đứng lên trong nắng lạ

ai hởi ai vần thơ trao sắt đá
gửi hồn lên nhân quả đến tương lai
thương cho ai dầu bao những đắng cay
vẫn đứng dậy dầu bao lần vấp ngã

cành phượng đỏ vương cao trong gió lả
cánh phượng hồng có cả mắt nai trong
có hương tóc và có má ửng hồng
em e thẹn tiển anh ra tiền tuyến
 

1 nhận xét:

  1. nhớ ngày ta mới làm quen
    nhở say má thắm nặng say gió tình
    nhìn hình thoảng nét cười xinh
    gom bao lưu luyến mắt nhìn trao nhau

    xứ xa người gần nao nao
    trói hồn lử khách mận đào giai nhân
    môi tươi thắm nụ hôn tân
    mắt em biên biết bâng khuâng biển trời

    phải lòng nhau đấy ai ơi
    nợ tình se chặt một đời nhân sinh
    xứ người anh tưởng bóng hình
    giai nhân tài nữ hửu tình hửu duyên

    Trả lờiXóa