Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

HẠ VỀ

HẠ VỀ

Category: thơ Quangminh, Tag:
03/28/2012 01:58 pm

HẠ   VỀ

*********

hạ về rộn rả tiếng ve kêu

hàng me uốn lá phủ sương chiều

tẻ nhạt đường xưa lòng cô quạnh

rêu phong từng khắc cảnh quang liêu



đây hàng phượng vỉ đứng chơi vơi

gió thổi đua hoa cánh phượng rơi

trường xưa mây phủ mờ tim nhói

thầm hỏi ai đây thoảng một thời



lối xưa tim vở theo năm tháng

theo cánh phượng rơi nổi ngút ngàn

em đâu quên cả màu phượng đỏ

quên cả tình ta khóc nắng vàng



những buổi tan trường tay trong tay

tà áo gió nâng em có hay

e thẹn em nép vào lồng ngực

đôi má ửng hồng phượng đỏ bay



văng vẳng đâu đây tiếng ve cười

như trêu thiếu nữ gái xuân thời

viên sỏi vô tình lăn trước mặt

hàng me nghiên ngã lá rơi rơi



nụ hôn nhẹ thoảng viền môi mộng

em cười ngặt nghẻo má ửng hồng

khoảnh khắc dường như dành đôi lứa

lửng lờ bình tím nổi ven sông



tình nhở bổng im cơn nắng hạ

con tim rộn rực nhảy trong ta

làn son phơn phớt tìm hương nhụy

địa đàng hạnh phúc bướm mơn hoa



bổng đâu khói lửa phải chia tay

xếp bút tùng quân giả biệt ai

từ đấy ta em như nắng lạ

xa nhau da diết cuộc tình say



nhiều đêm trăng hạ treo chiến lủy

ghìm sùng tim chai nổi ngậm ngùi

năm xưa người tiển trời mưa bụi

lệ nhỏ đoanh tròng loan mắt nai



cuộc chiến bổng đâu im tiếng súng

thống nhất nước nhà bắc nam trung

tôi trở về đây tìm hoài niệm

trường xưa phượng đỏ bóng hồng nhung



tôi trở về đây với nổi sầu

người đâu xa quá nổi thương đau

con tim ngất nghẹn hàng me rủ

như rủ tang lòng cảnh bể dâu



nhớ nhung áo trắng ngày xưa ấy

trắng xóa hồn tôi trắng lá bay

hoa phượng rụng đỏ sân trường mộng

mờ nhạt hình ai hởi trang đài



trời ơi cuộc chiến gây tang vở

áo trắng giờ đây phút hửng hờ

phiêu bạt chân trơi nơi đất hứa

còn lại trong tim chữ nhớ mơ



bóng hồng xa tít tận phương xa

quanh tôi chỉ thấy toàn người lạ

toàn cảnh u buồn in dấu than

còn chăng đau buốt một cành hoa



đã qua mười thu hè vẫn thế

hàng me xủ lá tiếng ve kêu

nghe sao nức nở tình xưa củ

mờ nhạt con tim nắng xế chiều
Voi ú ù u at 07/14/2012 10:00 pm comment
Chúc bạn ngủ ngon!
Minh Quang at 07/14/2012 10:11 pm reply
CHÚC VOI NGỦ NGON
Quang Minh at 07/13/2012 09:46 pm comment
tôi về nén chút đau buồn mắt thôi rớt giọt sầu tuông lệ nhòa còn người về với người ta phượng hồng ép vở hạ già rêu phong trường xưa lối củ phượng hồng hàng cây nghiêng ngã nổi lòng rức ray người thì hạnh phúc hương say còn tôi nhặt lại tháng ngày yêu thương ngỡ ra chừng những vô thường nhân duyên tan hợp đoạn trường khổ đau phượng hồng trang sách nhạt nhàu nét xuân hờ hửng má đào rẻ duyên gặp nhau chi nữa lụy phiền phù sinh giả cảnh bến thuyền chơi vơi trăng treo lặng ánh sao rơi ba sinh thừa ảnh trùng khơi biệt kỳ họa là còn nổi tình si giọt sầu phượng thảm thầm thì con tim
Quang Minh at 07/12/2012 10:02 pm comment
chiều hạ lảng đảng bâng khuâng phượng rơi trường vắng phù vân tan rồi một cơn gió thoảng bồi hồi vô đê hoa rụng cõi sầu đâu đây nếu giờ em vẫn tình gầy giấc mê chợt ngộ nơ nầy tơ mang hoa đơi hỏi kiếp truân chang trăm năm mây nước vận choàng tỉnh say gọi duyên ai gọi hởi ai phượng hồng trang sách nhở rày còn chăng ghế trơ ngày tháng mưa giăng chữ chờ chữ đợi mỹ hằng xa xôi vô thường huyển mộng trong tôi giọt hạ nhuốm máu tim rồi nát tan còn chăng cánh phượng héo tàn giai nhân theo cánh mây ngàn bay xa giờ còn cõng chữ mơ hoa khẻ lay theo gió hạ xa biệt từ
Quang Minh at 07/12/2012 09:56 pm comment
chân tinh tha thiết giai nhân vần thơ lưu giữ tinh thần thanh cao kìa kia có ánh trăng màu xa xa ve vọng rì rào hè sang lối xưa in dấu chân nàng rêu phong trường cũ mơ màng phượng rơi hoa phượng đỏ thắm khắp nơi đỏ tình đôi lứa thuở thời xa xưa nhớ ngày chung lối dầm mưa hạt mưa lan nhẹ tóc thưa thấm lòng khăn tay chậm hạt mưa trong cùng cười ánh mắt má hồng xuyến xao hè nay nhớ đến hè nao vẫn còn da diết rạt rào con tim
Quang Minh at 07/12/2012 09:47 pm comment
hạ đỏ hởi có nghe lời ước hẹn một chân tình bất biến cánh phượng đây giữa đắng cay cánh phượng quá thơ ngây kiếp hồng nhan bến lạ bờ vai nhỏ ngả vào lòng nhở như lời yêu củ mị huyền ru giấc ngủ hãy tung bay tình bao la thuở hai ta nồng cháy vận tải tình đêm lại thật nên thơ từng nụ hôn giờ chợt biến cơn mơ ôm kỹ niệm nâng niu từng hơi thở hạ trở về phượng hồng như thầm hỏi còn chăng nào hạnh phúc biến chiêm bao giờ chia tay giây phút mảnh tình còi ân tình củ trang thơ thầm thăm hỏi vơi thương sầu lệ ngấn mắt lung linh mong mơ về ân ái biến chung tình và chờ đợi mãi ngày dài thâm thẩm vì chiến chinh áo trắng trở màu xanh vì hè nao phượng đỏ nhở nhạt nhàu xa cách ấy má đào sang thuyền lạ còn chăng là chiêm bao ngọc trong đá giấc mơ hoa bến lạ biến tương tư hạnh phúc em hạnh phúc của hai từ thương xót cảm con tim tình tan nát
Quang Minh at 07/12/2012 09:43 pm comment
lời minh hoa dường say hương mật ngất ngây tình thấm chặt trăng hoa phượng hồng trang sách thuở xa em còn giử lấy hay là bỏ quên trường xưa nổi nhớ không tên mãi len quá khứ xây nền nhớ nhung diệu hiền ánh mắt khiêm cung ô nhu tao nhả tư dung vẹn bồi dáng ngài tha thướt bồi hồi viền môi mộng ửng núi đồi rung rinh má đào phơn phớt gợi tình chôn hồn bao kẻ đắm mình sông tương thương nhau nhuộn cánh môi hường tay cầm xao xuyến lạ thường con tim nhìn em thoáng vẻ như tiên khát khao hạnh phúc lứa duyên đôi bờ phượng hồng ép chặt trang thơ tuổi xuân hoa ngọc vương tơ học trò ôn thi cùng học cùng lo trời khuya tẻ lạnh còn cho ấm lòng ngay thi tốt nghiệp mãi mong niềm vui rào rạt trả xong nợ đời nợ tình sao lại chơi vơi chọn ngành hai đứa trời dành xa nhau mấy năm đại học dày công ra trường da diết hai dòng nước trôi tôi đi công tác xa xôi người thì yên ổn chổ ngồi phồn hoa sắc hương lắm kẻ si là thuyền xuân ai đã sang đà bước son thiệp hồng nhận lấy bồ hòn chúc ngươi hạnh phúc ta còn tim đau cành phượng trang sách nhạt nhàu cành hồng bướm vợn má đào người đi vần thơ gói chữ sầu bi viết lên vơi nặng tình si hởi người (QM họa với ai ơi vần thơ tình ái bao lời nhớ nhung)
Quang Minh at 07/12/2012 09:37 pm comment
trăng treo một góc chơi vơi thuyên neo một bến chân trời bao la hợp tan mây nước chan hòa đã yêu người đã lệ hoa ngấn sầu thuở nao họa blog bạn bầu vần thơ mộc mạc tình đầu mến nhau bao thu lặn lẻ hư hao ta nhìn cuộc thế thương đau ngậm cười thương hoa vận tải tương tư mến hoa tim lại thực hư cõi lòng mong cùng nâng chén rượu nồng ngắm hoa má ửng tơ hồng chợt dâng vui lên ngày tháng phong trần long linh sóng mắt mỹ nhân cướp hồn góc xa buồn ấy kéo dồn giọt sâu nhung nhớ bồn chồn con tim lệ lòng sao cạn nổi niềm tang thương giọt nhớ nhấn chìm thương đau tơ tinh khôn lương chiêm bao ôm em thổn thức rạt rào gối chăn sầu vây mấy ngọn mây giăng giật mình trơ trọi mỹ hằng chiêm bao ước ao tương hợp má đào hương tràn đêm lạnh bên nhau tỏ tường trăng treo một góc nhớ thương tình treo một mảnh má hường ai ơi
Quang Minh at 07/12/2012 09:32 pm comment
nhở đêm tiếng ngọc giọng oanh nghe sao êm ái sương lành sao khuya hoài dư kỹ niệm ai kìa tuyệt vời hạ đỏ sẽ chia phượng hồng ve sầu rỉ rả bên lòng đường xưa lối nhỏ mặn nồng lứa đôi bàn tay nắm lấy bồi hồi lung lay ánh mắt tơ sầu trong tim yêu người tôi đã bao đêm vặn hồn ray rức bên thềm trăng treo hợp tan ai biết cheo neo sầu bi ai chuốt buồn theo trăng tà tình vương bướm lượn vờn hoa ngọt ngào say khước lượt là bóng ai luyến lưu ánh mắt mày ngài hường hường đôi má trang đài trong tâm giọt tình chẻ nửa âm thầm giọt thương thấm đậm tình thâm dáng ngài ngở tìm mộng ảo liêu trai hình ai mãi mãi tháng ngày khắc ghi mơ hoa mơ cái tình si dung nhan hồ dễ vần thi tả bài bóng tùng kề tựa liểu mai má hường xin đấy bờ vai tựa vào ước sao duyên thắm má đào phỉ nguyền hôn ước rạt rào thủy chung ước sao loan phụng trùng phùng tình xuân chỉ thắm ta cùng nên duyên con tim in khắc nàng tiên vần thơ chia sẽ niềm riêng tạn tường văn chương kết nghĩa yêu thương hương xuân thấm nhuận má hường vào tâm sang thăm gửi tặng giai nhân vần thơ ưu ái hòa văn với người
Quang Minh at 07/12/2012 09:29 pm comment
cái thời áo trắng thơ ngây chân trời dalat tim nầy còn ghi hồ hương băng ghế còn đây thác rem còn đó trăng gầy lung linh bâng khuâng hạ thắm phượng tình hẹn hò áo trắng chúng mình nhở quen phố xưa rủ ánh muôn đèn chén trà hoa bưởi cơ hàn nhâm nhi tơ tình nghiêng bút khắc ghi không hề phai nhạt tình si dại khờ trải bao năm tháng mịt mờ xa chân em bước nổi chờ mông lung hạ về nhớ cảnh tương phùng nhớ nàng con gái mắt nhung thuở nào nhiêu đêm trăn trở chiêm bao tưởng ai tương ái ngạt ngào làm sao vần thơ u nhả hư hao mơ người áo trắng má đào dễ thương hạ về quay lại sân trường rêu phong phủ lớp vấn vương tình sầu giờ người tận mãi đâu đâu xứ người xa tít vần châu lệ nhòa
songbien 9999 at 06/06/2012 05:42 pm comment
Hạ về mang theo thật nhiều kỷ niệm phải không bạn? Mình cùng bạn thả hồn theo hạ một chút QM nhé! Hạ về theo tiếng con ve Vẩn vơ em bước, tìm về nơi xưa Trên cành phượng đỏ đong đưa Giăng giăng nỗi nhớ cơn mưa đầu mùa Lặng nhìn ghế đá năm xưa Cái nơi hò hẹn ban trưa ai chờ Giờ thì một bóng bơ vơ Hình như mưa cũng ngu ngơ giọt sầu Nhớ hoài nắng Hạ, mưa Ngâu Che nghiêng vành nón, qua cầu gió bay Chia nhau nửa mảnh trăng gầy Rượu chưa uống cạn đã say men tình Phương hồng cho mắt em xinh Những chiều tan lớp, đứng nhìn mưa rơi Loà xoà tóc xõa, buông lơi Bay hương bồ kết chơi vơi cõi lòng Ngày xưa thầm ước thầm mong Trọn đời ta mãi mặn nồng bên nhau Bây giờ anh ở nơi đâu Để mùa hạ đến ve sầu nỉ non... songbien
Minh Quang at 07/12/2012 05:38 pm reply
hôm nay mình mở blog nầy mới hay bạn củ tràn đầy ý thơ bây giờ họa lại đường tơ xin người tha thứ hửng hờ ngày xa ************ anh tưởng bài thơ em cất kín chôn vùi dỉ vảng một thời xinh cánh phượng hôm nào trong trang sách vẫn hồng tươi thấm máu tim anh ghế đá công viên giờ tẻ lạnh như người quay mặt bước đi nhanh ngày ấy anh nhìn buồn hiu hắt cánh nhạn cao bay mắt lệ tràn con tim oăn thắt mối tình sầu màu phượng vẫn đỏ lòng sẩm tối ngỏ hẹn dường như nay khép hẹp trường xưa mờ nhạt mảnh tình côi hạ về ve khóc sầu ly biệt là khóc tình ta hạt lệ châu còn đâu tình nhớ màu hoa phượng ép kín trang thơ đã nhạt nhàu em hởi nếu như ngày xưa ấy bao nhiêu khắng khít bấy nhiêu đây thì nay mây ảnh lan màu phượng tiếng gọi ve sầu khóc gió mây em post vần thơ tình chi lại khiến tim tê rát da diết ai lòng anh như chết từng hoang vắng nghĩa trang u sầu trái đắng cay biện minh che khuất con tim lỗi để oán hận tình khối sầu mang em vui người mới bước sang ngang bỏ lại đằng sau những bẻ bàng những bao kỹ niệm thời dĩ vảng và cả tình ta cả cung đàn cõi xa có biết chăng em nhỉ một trái tim đau hận bẻ bàng hôm nay mây gió dường vần vủ tạo ảnh u sầu mối tình ưu con tim tan nát thành bao mảnh tua túa lên trời biến sao lu kỹ niệm đã qua thời tuổi ngọc cùng chung cắp sách học chung trường cùng chung ưu mến màu hoa phượng nay đã nhạt nhàu chia ngã phương
Lan Anh xứ người at 04/19/2012 02:17 pm comment
đường thơ lối ngỏ tỏ tường QM tài giỏi xin nhường một phen xứ người đêm mộng thật xa buồn buồn ta viết thơ ca cho đời mựơn dòng blog nét chơi vơi làm thơ lưu dấu nơi này ai ơi.. dám đâu mơ mộng ân tình vì thân tôi đã một lần nhói đau thơ này tôi dệt người trao chữ tình đưa lối như sao trên trời mong rằng người ấy hiểu lời LA đáp tạ vài dòng thơ văn phải duyên phải nợ thì chăng.. để cho má phấn bâng khuâng nỗi lòng dù cho em đã có chồng nhưng mà duyên phận nhịp cầu gẳy đôi. bây giờ em ở xa xôi phòng kô chiếc bóng đơn coi lạnh lùng. nhưng nào than sợ bão dông thân hồng đã gánh một thời qua đã. xin đừng để dạ xót xa thơ văn ta cứ xông pha đồng hành tri giao tri ngộ tri thân nơi này kết nghĩa ân tình muội huynh cho đêm trăng sáng lung linh đêm về mượn nét ta ngồi hàn huyên lụa đào tơ vẫn còn nguyên vẫn còn son sắc vẫn chưa phai màu cho dù dông bão phủ vào như thân vẫn giữ có nào sợ chi bút nghiêng mực vẻ đương thì phải duyên phải phận sống rào chẳng sao thân hồng dù lắm khổ đau nhưng rồi sẽ gặp anh hào mà thôi nếu người cùng bước trăng soi ta cùng ngồi xuống đối thơ trọn đời.
Minh Quang at 04/24/2012 10:27 am reply
lụa đào tơ vẫn còn nguyên vẫn còn son sắc vẫn chưa phai màu *************************************** lụa đào phe phất thoáng hồn nhiên dáng lụa rạng ngời dáng thanh thiên em tôi trong sáng ngây thơ quá nếu chẳng tùng quân thế mới phiền lụa em trong suốt tuổi ngày xanh bao công hương phấn ước nguyện lành thảnh thơi một cõi tiêu diêu toại sao nguyện trao duyên khách lữ hành thời gian mấy dạo hoa đào nở bao lần lá rụng ở thu nao phất phơ trước gió ngấn lệ trào một lần tim vở vạn lần đau tri âm tri ngộ lại tri giao huynh muội chan hòa blog thơ trao bông hồng rực nở tình xuân lại chan chứa cùng ai cánh lụa đào phất phơ trước gió hồn chao đảo khiến khách trầm ưu dạ xốn xao cảm thương phận liểu sương sa giọt nặng gánh truân chuyên lở chuyến tàu nơi em xa cách dẩu phương nào nhân duyên ươm mộng nợ trầu cau tình ai vẫn thế tròn câu bách lối nọ tim đây mở ngõ vào lụa đào tài sắc ửng má đào sợi tóc phơ phơ giữa nắng chao tình em anh đễ trong tâm nhớ gửi gió hôn nồng mắt muôn sao một thuở ta quen trang blog màu ươm bao tình ý nét thương thao dầu cho lụa ấy phơ trên gió vẫn biến mây ngàn đón lụa vào vần thơ nay đã hòa thành giọt giọt nhớ giọt thương giọt tình nợ cánh hoa dầu đã lần tan vở giọt tình gắn bó lụa chi lan
Bé Ngốc at 04/18/2012 11:15 pm comment
Giọt thương giọt nhớ thật nhiều Giọt tình anh gửi giọt yêu tim này Giọt yêu làm bé ngất ngây Giọt sầu khóe mắt cay cay nhớ người Em gửi giọt nắng thắm tươi Nụ hôn lên má nụ cười cho anh
Minh Quang at 04/18/2012 11:23 pm reply
giọt nắng làm má em hồng giọt thương tim nở tình trong mặn mà giọt sầu nhìn bé thương là liểu mai phơ phất xứ xa một mình giọt tình dành riêng chúng mình qua ngày gian khổ đêm mình họa thơ giọt yêu trong mắt mộng mơ biết bao trìu mến bao chờ bao thương giọt nhớ gửi cánh môi hường cho thơm hương tóc cho vương tơ tình bé ơi bao giọt lung linh bao yêu bao nhớ bé mình thiết tha
Quang Minh at 04/05/2012 08:37 pm comment
lá rơi đâu phải lá buồn tôi cười đâu phải trong lòng tôi vui vẫn biết yêu phải ngậm ngùi nhưng người trông mộng tim tôi là nàng hoa kia đẹp bởi bướm sang tinh ta dẹp bởi có nàng trong tim chiều về trông ngóng bên thiềm sao bằng trông ngóng môt đêm người tình môi son má phớt xinh xinh anh say mái tóc hương trinh của nàng đêm về giấc ngủ mơ màng gối ôm kia nhử như nàng kề bên nổi buồn nổi nhớ vươn lên vươn cao núi thái mông mênh nhớ nàng
Minh Quang at 04/24/2012 10:13 am reply
Lan anh hỏi Quang minh xin thưa blog nầy blog của mình lan ơi để khi rổi rảnh sang chơi lưu thơ bình họa chút lời mà thôi
Lan Anh xứ người at 04/24/2012 12:01 am reply
xin lỗi cho LA anh hỏi blog này của anh luôn phải ko?
Quang Minh at 03/30/2012 11:57 pm comment
cứ mỗi hè về dạ nao nao trong lòng vương vấn mảnh má đào bao lần phượng nở thay màu lá là bấy lần tim ngẹn xót đau mỗi chiều tan lớp tay chung bước dưới hàng phượng đỏ mượt tóc nhung hơi thở quyện hòa hai đầu cụng ánh mắt nhìn nhau tim rức ray mối tình trai gái như hoa bướm đẹp tợ trăng tròn lóng lánh sông cùng hứa hẹn nhau tình cao đẹp chi lan loan phụng thỏa tim nồng bổng đâu binh lửa gây tang tóc nhạt cánh phượng hồng khóc lương duyên từ đấy em tồi xa biền biệt hoa phường buồn rơi gió đưa bay
Bé Ngốc at 03/28/2012 02:04 pm comment
bóc tem vàng nha....tén ten..ten....
Minh Quang at 04/24/2012 10:17 am reply
bé ngốc nhà cao ngất đài đông cớ chi lan hỏi cho mất công còn đây chủ blog chàng quang nhé bạn cứ thong dong dạo thỏa lòng
Lan Anh xứ người at 04/19/2012 02:15 pm reply
giọt nhớ giọt thương ấm áp lòng hai bạn thân tình thơ hữu ý LA xướng họa góp vài câu vui thơ lòng ý luôn ngay thẳng đã có tình xin chớ bâng khuâng. sương gió phủ đầy ta nào sợ mong rằng tình hữu chớ phôi pha blog thơ LA xin cùng nhịp nếu có gì xin thắt lễ nhé N ơi!
Minh Quang at 03/28/2012 02:39 pm reply
trưa hạ đài đông nắng bạc ngàn văng vẳng vần thơ của ai mang bảng lảng theo chân trời hạ xám lửng lờ cánh nhạn giữa trời hoang   chẳng hay hoa ngọc nương nắng lạ bâng khuâng hạ trắng thả vần thơ bắt tem như những tuồng mừng rở tợ bé vòi kem thế mới ngờ   ôm nay đằng ấy chẳng đi làm ôm nét com măng nét chấm than tay ngọc nay như lành sao bạn chôm tem hạ nắng giữa trời trong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét