Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

HOA THẠCH THẢO

HOA THACH THẢO

Category: , Tag:
08/23/2010 10:50 am
http://www.binhchonthohay.com/Images/ThongTin/10090024/hoa%20thach%20thao.jpg

em đã biết  đã yêu thạch thảo
cành hoa buồn ảo nảo tận tim
màu tím hoa chẳng tím hoa sim
nhưng  ray rức đắng cay ảo nảo

ta ngắt đi cành hoa thạch thảo
ép vào trang thơ nhớ hôm nào
màu tím nhạt thấm vào tâm khảm
cánh hoa buồn thu chết còn đâu

nhìn hoa yêu ôm bao nổi sầu
nổi se thắt còn đâu bạn ngọc
mắt u buồn  mùa thu tiếng khóc
anh đợi chờ xẻ dọc hồn đau

ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
vẳng xóm xa thao thảo lới ca
gây da diết tim ray xót dạ
mùa thu chết lòng ta cũng chết

nhớ em yêu u nhả như hoa
nụ hôn tân ghi ân tình lạ
mắt mơ màng buông thả hồn lâng
kỹ niệm mãi bâng khuâng khó tả

hương tình ái  hương hoa thoang thoảng
nhặt linh hồn úp mặt trăng vàng
hình hài nào dáng vẻ cao sang
anh chờ đợi nồng nàng tin nhạn

đã bao thu qua thu đáo hạn
bóng nàng đâu biển cạn gió mang
cành hoa tím thạch thảo nồng nàng
lưu luyến mãi tim gan huyết mạch

ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
thả vào trăng kiêu ngạo anh sao
cành hoa tím bao đêm tơ tưởng
mơ hoa và  mơ cả má đào

ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
đem vào lòng em bảo nhớ trông
mơ hoa vụt tưởng môt bóng hồng
mùa thu chết cỏi lòng không chết

Hôm ấy nhà ai rợp pháo hồng
Rộn ràng chuốt chén rượu ấm nồng
Hỏi ra mới biết người  ta  đã
Vừa mới nhận xong đôi nhẫn bông

Thoáng nghe dường thể sóng trong lòng
 Em bước theo chồng thế là xong
Còn đâu những tháng ngày mơ ước
Cánh nhạn bay đi hết ngóng trông

Xe hoa rực rở cô dâu mộng
Em đẹp hẳn lên cạnh bên chông
Chồng em oai nhỉ anh ghen tức
Nhặt xác pháo rơi máu rỉ hồng

Từ đây trăng chết đáy sông chờ
Hồn thơ căm lặng dưới biển mơ
Con tim  tắt thơ đêm về mộng
Cành hoa thạch thảo ngắt dòng thơ

Mùa thu dạo ấy chết theo nàng
Mùa thu chết rồi mảnh tình tan
Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
Theo kẻ sang sông hận  phủ phàng
Quang Minh at 11/07/2010 11:04 pm comment
mưa    đông    nhớ    nàng  ....   tiết trời se lạnh lại mưa rơi lạnh cả lòng tôi lạnh cả người hạt mưa phất phất  mang giá lạnh ép buốt tim tôi nổi rả rời   bước vội ra sân nhìn mưa rơi rì rào gió thổi chân trời tối mưa mưa nặng hạt trút nổi sầu nặng nhẻ tình ta nước tràn sân   bong bóng chập chờn theo nước trôi vở tan rồi nổi cứ vậy thôi như vở tim tôi bong bóng ấy em hiểu chăng em nổi lòng tôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét